Tôi muốn nói bằng tiếng nói Tổ quốc tôi 

 Nếu chậm lại một chút, lắng lại một chút, ta sẽ thấy bao đáng yêu của cuộc sống hiện hữu quanh ta không miên viễn,  mà gần gũi đến lạ thường.

Nhà thơ Hoàng Vũ Thuật sinh năm 1945 tại Lệ Thủy - Quảng Bình. Ông là nhà thơ trưởng thành trong chiến tranh chống Mỹ, người yêu thơ biết đến ông  với tập thơ đầu tay Những bông hoa trên cát (1979). Năm 2003 tập thơ Tháp nghiêng(2003) của ông được tặng thưởng Hội Nhà văn Việt Nam và giải thưởng Lưu Trọng Lư được trao sau đó. Ở vào độ tuổi “thất thập cổ lai hi” nhưng ông vẫn không bằng lòng với những gì đã có, mà vẫn miệt mài tìm kiếm cách tân. Bài thơ: Tôi muốn nói bằng tiếng nói Tổ quốc tôi rút trong tập thơ Cây xanh ngoài lời - Nxb Hội Nhà văn, 2017 là một trong số đó.

BBT trang trọng giới thiệu bài thơ này của ông đến độc giả

Tôi hằng tin ngôn ngữ làm nên Tổ quốc
tiếng đầu tiên 
mẹ 
hiền 
nước 
Việt
tiếng trầm hùng 
và tiếng thiết tha
âm thầm hơn mọi lời ca
mẹ ra chợ 
gánh theo mưa nắng
mồ hôi đẫm 
mồ hôi 
muối mặn
lá trầu tươi hình trái tim 
trái cau hình giọt máu
lặn sâu trong lồng ngực lép nhọc nhằn
những âm thanh Tổ quốc kẽo kẹt
những âm thanh bền lâu
tôi hằng ôm ấp
tôi lớn khôn khi hiểu chiếc lưỡi cày
cày vào đất những dòng bí ẩn
trang sách 
đồng làng
hàng hàng lúa chín
những lạch mương nước trắng muốt thân cò 
viết nhiều chương mùa màng tôi đọc
tôi nhìn Tổ quốc qua nét phấn người thầy
lối tắt chim bay 
vòng quay tịnh tiến
nghe chuyện thần kỳ voi chín ngà gà chín cựa 
ngựa phi về trời
đôi hài tôi 
mỗi bước đi vạn dặm
chiến tranh liên miên giặc dã liên miên
ông cha viết 
Hịch Tướng Sĩ Văn 
lại viết thêm 
Bình Ngô Đại Cáo
còn viết nữa 
chưa thôi 
những âm thanh thao thức lòng người
Tổ quốc tôi mấy nghìn năm 
sau tiếng ru 
ấy là tiếng thét
lắm kẻ thèm thuồng dải đất chữ S
hệt dáng mẹ tôi 
không mỏi mệt bao giờ
Tổ quốc tôi 
trong những nụ cười
người thân quen và người chưa kịp biết
một tiếng chào hơn mâm cỗ bày ra
cái bắt tay ấm bằng chăn nệm
Tổ quốc là thánh thiện
chị ngã em nâng 
chị em như đũa có đôi
đôi khi 
tôi muốn dấu Tổ quốc để không ai dòm ngó
đôi khi 
tôi muốn nâng Tổ quốc 
đặt vào mâm quả
nghi lễ bàn thờ tiên tổ 
đem trưng bày giữa ngã bảy ngã ba 
ai cũng ngắm Tổ quốc như bông hoa lạ
mặt tôi cong lên kiêu hãnh với người qua
Tổ quốc tôi 
vang vang lời hàng xóm
bát nước chè xanh sáng sớm gọi mời
trong cái tát 
những tên lén lút
cướp đảo giữa ngày êm như trở bàn tay 
thầm thụt đêm đêm làm ô uế biển
Tổ quốc tôi 
trong lời rủa những thằng ăn của đút
xé thịt da bán đứng cả rừng già
cây trăm tuổi 
nằm mơ giấc mơ bóng mát
cao nguyên khô gầy 
nhớ hội bỏ mả cồng chiêng 
những kẻ thắt com lê náu mình hang tối
một đi không trở lại
tôi yêu Tổ quốc này
nếu có người đưa ra cá cược
đổi nửa hành tinh bù thêm nửa vầng trăng
không 
không không bạn ơi 
lời nguyền xưa 
ba miền 
ruột thắt
Tổ quốc ngôi nhà bền vững âu vàng
tôi yêu Tổ quốc 
như mẹ tôi yêu mảnh vườn chăm từng tấc đất
khi tôi chết 
Tổ quốc bọc trong tấm áo choàng
muôn cành biếc 
và những cỏ cây 
chiếc áo đơn sơ tôi vẫn mặc ngày ngày
khi tôi chết 
tôi cũng là Tổ quốc
được sống cùng sương 
ruỗi rong 
cùng gió 
giọng điệu của dế kể chuyện canh khuya
ngôn ngữ phiêu du mây bạc
tôi lắng nghe 
thiêng liêng nếu Tổ quốc kêu gọi
như người lính sẵn sàng 
đứng bên đồng đội 
chẳng ai thấy tôi có mặt trên đời
Tổ quốc vĩnh hằng thế đó bạn ơi.
 
27/12/2016