Mưa Minh Hóa 

  Em cười

Vít lá lứa đôi
Con sông mơ chảy trong mưa bụi
Ong óng vàng hơi thở chân quê
 
Đêm dậy thì
Vằng vặc hồn môi
Trên ngọn cây con cò ấp nỗi buồn phố thị
Niềm vui của em khác niềm vui của tôi?
 
Em cầm tay điệu hôi lên
Làm nón che nghiêng làn mưa rắc bụi
Cổng Trời ôm núi
Mụ Dạ* cười vây bủa hồn “phăn”
 
Em xốn xang
Mưa xốn xang
Sức xuân líu lo, mắt xuân bung biêng rời rợi
Phố núi sang mùa…
Đinh Hương Giang (Theo báo QB)
 
*Trên đỉnh đèo Mụ Dạ có giếng nước phục vụ sinh hoạt cho bộ đội thông tin thuộc Binh trạm 12 Đoàn 559