Nỗi niềm 
 Tháng Chín sang đất trời xanh nao nức
Từng cánh chim rộn rã vút bay xa
Bạn vào trường Y, tôi vào trường Luật
Siết chặt tay giã biệt tuổi học trò

Nhiều năm sau bạn thành thầy thuốc giỏi
Chốn pháp đình tôi gắn bó dài lâu
Họp lớp xưa vẫn nụ cười hồ hởi
Việc mỗi người, hẹn chẳng phải nhờ nhau

Covid tràn lan, cả nước cùng “chống giặc”
Máy thở đang cần gấp cứu bệnh nhân
Sao bạn đành lòng cấu kết với gian thương
Nâng giá nhiều lần bỏ túi riêng tiền tỷ?!

Trớ trêu thay, tôi được phân xét xử
Xử chính bạn mình, người bạn thủa hoa niên
Rước “giặc” vào nhà, tội bạn tăng thêm
Tôi đâu thể vì tình xưa giảm nhẹ

Nghe tuyên án, bạn gục đầu nức nở
Tôi quặn lòng nhìn tóc bạn hoa râm
Ai hiểu được lòng tôi đang giông tố
Dẫu phụ tình bạn bè, nhưng vì nghĩa lớn Nhân dân.

                                              Nguyễn Đoàn Bích Thu
                              TAND huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai
                             (Trích trong tập “Vinh danh công lý”, Tòa án Nhân dân Tối cao, NXB Dân Trí năm 2020)